(Go: >> BACK << -|- >> HOME <<)

Skip Ribbon Commands
Skip to main content
Lâu mới lại về quê. Thăm chú em. Vẫn căn nhà trát vách, chân tường hở hoác, những chỗ nát quá thì dùng xi măng vá víu; chỉ cơn gió phẩy qua là bức tường đã rung rinh, không biết sẽ đổ lúc nào. Vách nhà treo rặt lịch tờ, toàn gái đẹp, hoa lá chim cò, nội thất phong cảnh lòe loẹt. Trông cứ xơ xác luôm nhuôm. Thế mà chú vẫn tự tại ngồi rung đùi. Chú lùa tay vào gậm giường, giọng hồ hởi “bác uống gì nào, em có đủ thứ đây”. Một mớ hổ lốn: lưng chai Mao đài, tí sa kê, nửa thằng cắp ô, góc chai Putin, có cả chai Napoleon bụi bám kít, nút lá chuối chắc còn một hai chén. Tôi thừa biết cái tính học đòi của chú lây nhiễm từ hồi làm cán bộ xã.
Đi ngược(18/06/2011)
Không hiểu tự bao giờ ở ta lại sính dùng những từ thật hoành tráng để đặt tên cho sự vật.
Cô bạn tôi có đứa con trai đang học mẫu giáo. Vừa rồi trường của bé có chương trình văn nghệ, bà mẹ trẻ rất sung sướng được xem con trai mình đóng vai chó sói trong vở Cô bé quàng khăn đỏ. Không phải vì bé đóng kịch hay mà chỉ vì bé không phải ở trong… nhóm hát.
Xem bài theo ngày:
Select a date from the calendar.