đi qua cánh đồng dại dột hái những bông cỏ lơ ngơ còn sót lại
tôi như dòng sông lơ mơ mùa giêng hai
chảy mà không chảy
Mưa buổi ấy
Mưa buổi ấy ngang đầu chẳng ướt Tóc em xanh gói một đường mây Tình mới đến biết sau hay trước Cõi trăm năm đếm được mấy ngày?